Cô pha nước tắm, vội vàng tắm rửa, sau đó mới bắt đầu xử lý vết thương trên mặt và cánh tay.
Giang Từ Thâm vẫn luôn ngồi trong phòng khách, thấy vết thương trên tay Diệp Hạnh không nhẹ thì không nhịn được mà nhíu chặt mày cằn nhằn: “Cô lớn to đầu rồi mà sao đi đường cũng để bị ngã nặng vậy?”
Diệp Hạnh cũng không giấu giếm mà nói thẳng: “Là con gái Hạ Phương bày trò. Nó giăng một sợi dây câu ở cổng trường tiểu học. Trời lại tối, tôi không thấy nên bị vấp ngã.”
Nghe Diệp Hạnh nói vậy, ánh mắt Giang Từ Thâm lạnh đi đôi chút nhưng chỉ mím môi, không nói gì thêm.
Hôm nay Diệp Hạnh rất mệt. Cô vốn định ngồi trên ghế lau khô tóc nhưng không ngờ mới ngồi được một lúc thì lại mơ màng ngủ thiếp đi.
Giang Từ Thâm vẫn chưa buồn ngủ, hơn nữa bây giờ ngày nào Đại Ngưu cũng quấn lấy anh đòi nghe kể chuyện, anh cũng thấy những cuốn sách Chu Dục Chiếu mang về khá thú vị nên định đọc hết cuốn sách trên tay rồi mới ngủ.
Tuy nhiên, sau khi đọc xong sách, anh quay đầu lại nhìn thì phát hiện Diệp Hạnh đã ngủ thiếp đi trên ghế.
Cô vẫn cầm khăn trên tay, tóc mới khô được một nửa, phát ra tiếng thở đều đều.
Ánh mắt Giang Từ Thâm lặng lẽ dừng lại trên khuôn mặt Diệp Hạnh. Đến giờ anh mới phát hiện ra hình như dạo này Diệp Hạnh gầy đi nhiều, khuôn mặt to như cái bánh bao trước đây cũng dần dần hiện ra những đường nét rõ ràng, cánh tay và bụng cũng không còn mập mạp như trước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT