Tuy nhiên Tạ Tư Tịnh vẫn ăn hết phần cơm. Cô ấy hơi xót xa nhìn Cố Cảnh Viễn, nói: “Ngày nào cậu cũng ăn thế này thôi sao? Công việc hàng ngày bận rộn, có khi còn phải trực đêm. Chỉ ăn mấy món này, liệu có bị đau dạ dày không?"
Cố Cảnh Viễn cười nói: “Ở bệnh viện chúng tôi, nhiều bác sĩ cũng bị đau dạ dày vì đôi khi bận rộn quá không kịp ăn. Có lẽ câu 'y giả bất tự y' là ý như vậy. Có phải cậu chưa ăn no không? Chiều nay tôi còn phải trực nên chỉ có thể dẫn cậu ăn ở căn tin thôi...”
Nghe giọng anh ấy mang theo chút áy náy.
Tạ Tư Tịnh vội vàng nói: “Không không, tôi ăn no rồi. Tôi cũng phải đi làm đây. Vậy tôi không làm phiền thời gian của cậu nữa, tôi về trước nhé.”
Cố Cảnh Viễn gật đầu, đứng nhìn theo Tạ Tư Tịnh bước ra khỏi căn tin.
Tối hôm đó khi Tạ Tư Tịnh về đến nhà, cô ấy nhờ bảo mẫu tìm thêm một người nữa để nấu ăn ngon hơn.
Nhà máy của cô ấy hiện tại đang có lợi nhuận rất khả quan, thậm chí cô ấy còn mua được một căn sân vườn lớn. Trong nhà đã có hai bảo mẫu chăm sóc đứa bé, cô thuê thêm một người nữa chuyên nấu ăn. Hôm nay lời nói của Cố Cảnh Viễn đã nhắc nhở cô ấy, công việc của cô ấy cũng rất bận. Đôi khi có cảm hứng thì cô ấy không để ý gì, thậm chí quên cả ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT