Giang Từ Thâm thấy sắc mặt cô không được tốt, liền khẽ hỏi: “Khó chịu à?”
Diệp Hạnh thở dài: “Có gì mà khó chịu. Nói rõ với anh ta cho xong. Hiện tại anh ta chỉ đang có ảo tưởng em là vị cứu tinh thôi, vài ngày nữa sẽ tỉnh táo lại. Em chỉ mệt thôi. Đêm qua em trực cả đêm, sáng nay chưa kịp ăn gì đã vội về ngay.”
Giang Từ Thâm nhìn thấy quầng thâm lờ mờ dưới mắt cô, trong lòng chợt đau nhói.
Anh ngồi xuống bên cạnh Diệp Hạnh, ôm nhẹ cô vào lòng thì thầm: “Chữa khỏi cho Lục Kiêu không phải là lập công lớn hả? Sao không được nghỉ ngơi?”
Diệp Hạnh nói: “Chính vì chữa khỏi cho anh ta nên lại có thêm một bệnh nhân khác được chuyển đến, tình trạng giống như anh ta và cũng đã kéo dài một thời gian rồi. Trông có vẻ không mấy khả quan, không biết có thể chữa khỏi được không. Gần đây nhóm em đang thảo luận phương án.”
"Anh sẽ nấu bữa sáng cho em, hôm nay em không có lớp. Ngày mai anh sẽ đưa em về đi làm." Giang Từ Thâm đứng dậy, định bước về phía bếp.
"Không ảnh hưởng đến lịch học của anh à?" Diệp Hạnh hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play