Cô ấy hít một hơi thật sâu, đôi mắt hơi đỏ lên.
"Phải, tôi không phải thứ tốt đẹp gì cả. Tôi sợ cả đời anh không thể khá lên được, tôi không muốn lấy một kẻ tàn phế. Chính tôi tạm dừng hôn sự, bỏ rơi anh. Tôi ích kỷ, tôi không phải thánh nhân! Tôi không bằng được Diệp Hạnh!" Tôn Uyển Đình đối mặt với ánh mắt của Lục Kiêu, đáp trả từng chữ một.
Lục Kiêu buông tay ra, cười lạnh: “Đương nhiên cô không bằng được cô ấy. Loại người máu lạnh ích kỷ như cô còn không bằng được một ngón tay của cô ấy. Dạo trước cô ấy đưa tôi đến đây giải khuây, xe hết xăng. Ngay cả xe lăn cũng hỏng, chính cô ấy từng bước cõng tôi về. Đổi thành cô, chắc chắn cô sẽ bỏ tôi lại trên xe. Tôi chỉ thích cô ấy thôi. Tôi đã làm gì sai trái đến mức cô phải lên mặt dạy đời, chỉ tay năm ngón?”
Nước mắt Tôn Uyển Đình rơi xuống.
Nhưng cô ấy quay lưng đi, không để Lục Kiêu nhìn thấy.
"Phải, anh chỉ là thích cô ấy, không có gì sai. Trên đời này, làm gì có ai không thích một vị thánh nhân như Diệp Hạnh chứ? Vậy xin anh nhớ kỹ những lời mình vừa nói, cả đời này anh chỉ được phép thích cô ấy thôi. Tuyệt đối đừng làm chuyện gì quá giới hạn!" Tôn Uyển Đình nghiến răng mắng nhiếc, tức giận bước lên xe. “Ầm” một tiếng đóng cửa xe lại.
Sau khi lên xe, Tôn Uyển Đình vội vàng khởi động xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play