Anh nghiến răng, tức giận nói: “Đẩy một người tàn tật ra đường, cô thấy vui lắm à? Coi tôi như khỉ hay gì? Mục đích của cô là để mọi người nhìn thấy bộ dạng không ra người không ra quỷ của tôi đúng không?”
Lời nói này như đao đâm vào tim, khiến Diệp Hạnh nhất thời không nói nên lời.
Cô vốn tưởng mua xe lăn về thì Giang Từ Thâm sẽ được nhìn thấy thế giới bên ngoài, tiếp xúc với thiên nhiên để tâm trạng tốt hơn.
Ai ngờ anh không những không vui mà còn phản ứng dữ dội như vậy.
Diệp Hạnh thoáng ngẩn người, thậm chí còn không kịp phản ứng, có chút bàng hoàng nhìn Giang Từ Thâm.
Lúc này cô mới thực sự rơi vào trạng thái nghi ngờ bản thân.
Được rồi, cho dù cô đã gặp đủ loại bệnh nhân, thậm chí từng tiếp xúc với đủ loại bệnh nan y, nhưng mà…
Thật lòng cô không thể nào đồng cảm với những bệnh nhân này được.
Cho dù cô có bình tĩnh đến đâu, có quen đến đâu thì cũng không thể nào để đồng cảm được với họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play