Nhưng sau đó ông ấy lại nghĩ lại. Hiện giờ Giang Từ Thâm đã ra nông nỗi này, nếu mình nói vậy khó tránh khỏi anh sẽ suy nghĩ nhiều.
Vì vậy bác sĩ Trương quay sang hỏi Đại Ngưu: “Vừa nãy tôi thấy cậu Giang dạy Đại Ngưu viết chữ ở bên ngoài. Nghe người trong thôn nói Đại Ngưu bị ngã đập đầu, nó vẫn học viết chữ được hả?”
Động tác ăn cơm của Giang Từ Thâm khựng lại một chút.
Tuy thời gian Diệp Hạnh ở chung với anh chưa dài nhưng sự ăn ý vẫn có. Cô lập tức đẩy cốc nước bên cạnh lại gần, bưng nước cho anh uống.
Giang Từ Thâm uống nước xong mới nhìn về phía Diệp Hạnh rồi nói: “Diệp Hạnh nói não đứa nhỏ này không bị ảnh hưởng bởi tai nạn đó. Đại Ngưu không bí đỏc, nó vẫn là một đứa trẻ bình thường, chỉ là mắc một số vấn đề về tâm lý.”
Giang Từ Thâm vừa dứt lời, bác sĩ Trương đã ngạc nhiên đến mức quên cả ăn thịt.
Ông ấy nhìn về phía Diệp Hạnh với vẻ không thể tin nổi: “Bác sĩ Diệp? Sao cô lại nói vậy? Mọi người đều biết chuyện Đại Ngưu bị ngã đập đầu mà?”
Diệp Hạnh lập tức giải thích: “Tôi đã kiểm tra cho Đại Ngưu rồi. Não bộ thực sự không có vấn đề nên đứa nhỏ này vẫn là một đứa trẻ bình thường, không bí đỏc, chỉ là vì rối loạn tâm lý do căng thẳng nên trí thông minh của nó vẫn dừng lại ở lúc năm sáu tuổi. Tôi định chữa trị cho nó.”
"Gì cơ? Rối loạn tâm lý do căng thẳng ư?" Bác sĩ Trương lại một lần nữa kinh ngạc. Ông ấy biết ngay Diệp Hạnh là người có bản lĩnh mà! Thuật ngữ chuyên ngành này đến ông ấy cũng chỉ mới đọc được trong một số sách chuyên ngành, thành ra cũng chỉ hiểu sơ sơ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play