Nghe lời Tôn Uyển Đình nói, sắc mặt Lục Kiêu gần như lập tức trầm xuống mấy phần.
Đồng thời trên mặt Giang Từ Thâm lại hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Anh ngước mắt, ánh mắt thong dong dừng ở khuôn mặt Lục Kiêu. Sau đó anh chậm rãi lên tiếng: “Cảm ơn tư lệnh Lục đã có lòng tốt, tôi xin nhận lấy.”
Lục Kiêu lạnh lùng hừ một tiếng.
Diệp Hạnh và Tôn Uyển Đình nhìn nhau, cả hai đều có cảm giác khó hiểu.
Họ đều có thể mơ hồ cảm nhận được giữa hai người này có chút không hợp, lẽ nào chỉ vì tranh giành một chiếc đồng hồ? Chẳng lẽ cũng quá hẹp hòi như vậy à?
Đúng lúc này dì Vương mới đến đã làm xong cơm trưa, đã đến giờ ăn trưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play