Mẹ Nhan thấy Diệp Hạnh có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại ngừng lại, trong lòng hiểu rằng cô có điều muốn nói với Nhan Hoan Ninh nên kéo cha cô ta đi ra ngoài.
Khi cha mẹ Nhan đóng cửa lại, Diệp Hạnh mới nhìn về phía Nhan Hoan Ninh, nói: “Tôi đã xem qua cho cậu, tuy cậu bị sốt nhưng đã khỏi từ lâu. Đơn thuốc ông cậu kê không có vấn đề gì, đây là một dạng rối loạn tâm lý do căng thẳng. Cậu muốn chìm vào giấc ngủ để trốn tránh một thực tế nào đó, rốt cuộc cậu đang muốn trốn tránh điều gì?”
Nghe lời của Diệp Hạnh, sắc mặt của Nhan Hoan Ninh thoáng chút ngẩn ra.
Trong đầu cô ta, hình ảnh ngày hôm đó khi gặp Nghiêm Cẩn và cô gái kia dần dần hiện lên.
Cảm giác đau nhói ấy lại từ từ trở về nơi trái tim cô ta.
Cô ta ôm lấy ngực mình, đôi mày nhíu lại đầy đau đớn. Giọng nói đầy khổ sở vang lên: “Tôi muốn được một mình tĩnh lặng, được không? Đàn chị Diệp, hãy để tôi một mình đi. Cảm ơn cậu đã đến châm cứu cho tôi. Tôi sẽ không ngủ nữa đâu, cậu yên tâm.”
Diệp Hạnh thấy cô không muốn nói, cũng không tiếp tục truy hỏi. Có điều trong lòng cô đại khái cũng đoán được nguyên nhân là gì rồi. Có thể khiến Nhan Hoan Ninh chịu tổn thương lớn như vậy, ngoài Nghiêm Cẩn ra thì không còn ai khác nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT