Lục Chính thấy Nghiêm Cẩn thẫn thờ, mới hỏi: “Đàn anh, có phải anh gặp chuyện khó giải quyết gì không? Mấy ngày nay thấy anh lúc nào cũng đăm chiêu thế. Nếu gặp khó khăn gì cứ nói với anh em, mọi người có thể giúp sẽ giúp.”
Nghiêm Cẩn nhíu chặt mày, ánh mắt xa xăm. Anh ta động đậy môi và cổ họng như muốn nói điều gì, sau cùng chỉ thở dài: “Thôi, tại tôi không nghỉ ngơi đủ thôi. Về nghỉ một chút là ổn ngay.”
Thấy anh ta không chịu nói, đám người Lục Chính nhìn nhau cũng đành bất lực: “Vậy anh lái xe cẩn thận nhé.”
Nghiêm Cẩn gật đầu, rồi thở dài một tiếng. Anh ta thu dọn đồ đạc xong, xách túi rời khỏi phòng nghiên cứu.
Diệp Hạnh rời phòng nghiên cứu rồi đi thẳng đến nhà ăn, hẹn Giang Từ Thâm ăn trưa cùng.
Thấy cô xách túi đi ra, Giang Từ Thâm liền hỏi: “Sao lại xách túi ra thế? Chiều nay lại đi ra ngoài à?”
Diệp Hạnh gật đầu, đáp: “Vâng, bệnh của ông xưởng trưởng Vương cần chữa trị, không chữa thì thật sự sẽ hỏng hết. Ông ta đã gọi đến phòng nghiên cứu hơn một trăm cuộc rồi, chiều nay chữa cho ông ta luôn vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play