Lời Giang Từ Thâm nói ra nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng dừng ở tai thủ trưởng Tôn và Tôn Uyển Đình lại như sấm sét, khiến người ta chấn động.
"Vô liêm sỉ, thật sự quá vô liêm sỉ! Sao cậu không gọi điện thoại cho tôi?" Thủ trưởng Tôn tức giận đến mức đập mạnh bàn tay xuống mặt bàn, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.
Tôn Uyển Đình vội vàng khuyên nhủ ông, nói khẽ: “Tay chân đều bị gãy rồi, chỉ còn biết để người ta xử lý thì làm sao có thể gọi điện cho cha được? Đồng chí Giang, thật sự không ngờ rằng anh lại gặp phải chuyện như vậy. Thật khiến người ta đau lòng.”
Giang Từ Thâm đưa tay dừng ở bên cạnh người, nắm chặt tay Diệp Hạnh. Hai người đan chặt các ngón tay vào nhau.
Anh khẽ mỉm cười, trên khuôn mặt không còn vẻ lạnh lùng hay hung dữ như trước mà thay vào đó là một sự ôn hòa và bình thản nhẹ nhàng. Anh nói với giọng điệu bình tĩnh: “Có lẽ đây là cơ hội mà trời ban cho tôi. Nếu không như vậy, tôi cũng không thể gặp được vợ của mình. Bây giờ tôi rất ổn, rất hạnh phúc. Tất cả những chuyện đó đã qua rồi.”
Nghe lời Giang Từ Thâm, sắc mặt thủ trưởng Tôn mới dần dịu lại.
Ông uống một ngụm trà, nhìn về phía Giang Từ Thâm nói: “Vậy bây giờ cậu có kế hoạch gì? Tôi vẫn giữ quân tịch cho cậu, cậu có định quay lại quân đội không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT