Giang Từ Thâm bị ông nội Thẩm nói đến mức có chút ngượng ngùng. Đúng lúc họ vừa kết thúc một ván cờ, anh đứng dậy đi về phía Diệp Hạnh: “Em đã mua gì vậy? Đi cả ngày rồi, có mệt không?”
Diệp Hạnh nắm lấy tay Giang Từ Thâm, nhìn về phía ông nội Thẩm: “Ông nội Thẩm, bữa tối này chúng tôi sẽ không ăn nữa. Cảm ơn sự tiếp đãi của ông, chúng tôi xin phép cáo từ.”
Thẩm Thanh Dung thở hổn hển chạy đến. Thẩm Trạch Niên vừa đến ăn cơm, đưa tay đỡ cô ta ở ngay cửa. Thấy Diệp Hạnh kéo Giang Từ Thâm định đi, anh ta không nhịn được nhíu mày nói: “Bác sĩ Diệp, sao vậy? Đến giờ ăn tối rồi, không ăn trước à?”
Thẩm Thanh Dung vốn đã đỏ mặt giờ càng trở nên khó coi. Cô ta vội vàng bước lên chặn Diệp Hạnh, nói: “Bác sĩ Diệp, xin cô, cô hãy ở lại thêm vài ngày đi.”
Thấy Diệp Hạnh đột nhiên muốn đi, sắc mặt ông nội Thẩm không được tốt. Ông lão nhìn về phía Thẩm Thanh Dung, nói: “Thanh Dung, không phải bảo cháu tiếp đãi bác sĩ Diệp tốt sao? Đi ra ngoài một chút, sao lại làm bác sĩ Diệp giận vậy? Đứa bé này thật là, cháu sắp lấy chồng rồi mà sao vẫn còn bồng bột thế.”
Sau khi phê bình Thẩm Thanh Dung vài câu, ông nội Thẩm vội vàng bước lên nhìn Diệp Hạnh: “Bác sĩ Diệp, thật sự xin lỗi. Đều do chúng tôi tiếp đãi không chu đáo. Thanh Dung này từ nhỏ đã mất cha mẹ, cái thân già này của tôi sơ suất trong việc dạy dỗ con bé. Nếu nó có gì không phải, mong cô bỏ qua. Xin cô hãy bỏ qua cho.”
Diệp Hạnh không nhịn được nở một nụ cười châm biếm, nói: “Cô ấy không có gì làm sai cả, có lẽ người làm sai chính là ông nội Thẩm đấy. Tuy ông nhiệt tình tiếp đãi, nhưng tôi không dám ở lại lâu nữa. Ông mời tôi đến chữa bệnh, vậy mà các ông lại không tin tưởng tôi. Thế nên căn bệnh này, các ông hãy tìm người mà mình tin tưởng để chữa đi. Tôi sẽ thu dọn đồ đạc. Đi nào, Từ Thâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play