Diệp Hạnh ngồi xuống. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ nhìn về phía ông Giang.
Đối diện với ánh mắt trong sáng xen lẫn thẳng thắn của Diệp Hạnh, ông Giang có chút né tránh.
Tuy nhiên, cuối cùng ông cũng gượng gạo mở lời: “Từ Thâm từ nhỏ đến lớn, tính cách rất khó chiều. Cha nói gì nó cũng không nghe, chỉ cần nó đã quyết định điều gì thì nhất định sẽ làm. Bây giờ chỉ có con mới có thể khuyên nhủ nó được thôi.”
Nghe lời của ông Giang, Diệp Hạnh đột nhiên hiểu ra ông ta muốn nói gì. Có điều cô vẫn không lên tiếng.
Quả nhiên sau một khoảnh khắc im lặng, ông Giang khó khăn mở lời: “Dù Đàm Uyển có mắc tội tày trời thì đó cũng là lỗi của bà ấy, nó không thể tha cho Giang Hằng sao? Bất kể thể nào Giang Hằng cũng là em trai ruột của nó, hơn nữa Giang Hằng chưa từng làm gì tổn thương nó. Con giúp cha khuyên nhủ nó, để nó tha cho Giang Hằng đi.”
Trên mặt Diệp Hạnh mang nụ cười nhẹ nhàng. Cô không vì thế mà tức giận, chỉ bình tĩnh nói: “Cha, cha có thấy điều này công bằng không? Có công bằng với Từ Thâm không?”
Ông Giang trầm giọng xuống: “Cha biết làm thế không công bằng với nó nhưng sự việc đã đến nước này, sao phải để cả hai bên đều tổn thương? Hơn nữa bây giờ vợ của Giang Hằng đang mang thai, một khi nó đi tù thì vợ nó sẽ làm sao? Cha xin con, Diệp Hạnh. Con hãy giúp cha khuyên nhủ nó, để nó tha cho Giang Hằng đi. Đừng truy cứu chuyện này nữa, đều là lỗi của cha cả. Nếu nó muốn trút giận, ngày mai cha có thể nhảy xuống cầu Vân Thành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play