Đàm Uyển khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, liên tục cầu xin: “Đều là lỗi của dì! Là dì sai rồi! Là dì có lỗi với con, dì đáng chết! Dì đáng chết! Lòng dạ dì rắn rết, sẽ không được chết một cách tử tế! Bây giờ dì chẳng còn gì nữa! Chỉ còn Giang Hằng và Điềm Điềm thôi. Coi như dì cầu xin con, con tha cho thằng bé đi có được không? Dì cầu xin con mà--”
Đàm Uyển tính toán đủ đường cũng không ngờ rằng Giang Từ Thâm lại có thể khỏe lại!
Biết thế này, thà rằng ngày trước… ngày trước nên để anh cả trực tiếp ném anh xuống sông, để anh chết đi!
Bà ta vốn không nên để lại cái mạng hèn này cho anh!
Giá mà ngày trước giết chết anh thì tốt rồi, tốt biết bao--
Đàm Uyển khóc đến mức không kìm được, tỏ vẻ đau khổ muốn hối cải nhưng trong lòng lại đen tối đến mức muốn Giang Từ Thâm chết đi.
Giang Từ Thâm vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không biểu cảm liếc nhìn Đàm Uyển. Ngay sau đó mới dời mắt nhìn về phía Diệp Hạnh, nói: “Đây có tính là gây rối không? Bảo vệ của bệnh viện các em làm ăn kiểu gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT