Từ khi tỉnh lại, Tạ Tư Lâm vẫn luôn chịu đựng cơn đau dữ dội. Cứ thế chịu đựng mấy tiếng đồng hồ, mới đợi được Lý Thiếu Ân và Đàm Hân lái xe đưa Đàm Dũng Quân đến bến tàu.
Đợi tiếng xe đi xa, anh ta mới khó khăn bò dậy. Anh ta dùng đầu, dùng chân đập vỡ kính cửa sổ để trốn thoát ra ngoài.
Quá trình và nỗi đau trên đường đi, không thể dùng lời nào để diễn tả.
Hơn nữa cả hai cổ tay của anh ta đều bị bẻ gãy, điều khiến anh ta tuyệt vọng hơn là nỗi sợ không thể sử dụng đôi tay.
Suốt chặng đường, anh ta gần như lăn lộn bò tới. Nơi đó ít người, đi lâu như vậy mà ngay cả bóng người cũng không thấy. Chẳng còn cách nào cầu cứu, anh ta nghĩ tới việc đến đây thì ít nhất cũng tìm được một nơi có điện thoại để gọi cho ba. Không ngờ lại gặp được Diệp Hạnh và Giang Từ Thâm.
Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Hạnh, Tạ Tư Lâm chỉ cảm thấy nỗi đau và nỗi sợ hãi mà bản thân vẫn luôn chịu đựng và kìm nén không còn chịu đựng nổi nữa.
Anh ta muốn kể cho Diệp Hạnh nghe mọi chuyện mình đã trải qua,để Diệp Hạnh nhanh chóng báo cảnh sát, sau đó để Diệp Hạnh chữa lành đôi tay cho mình—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT