Lúc này vừa hay đến giờ ăn trưa, Diệp Hạnh đã đi ăn cơm nên Cố Cảnh Viễn thuận miệng hỏi.
Tạ Tư Tịnh rất ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Cố, cậu vẫn nên gọi một y tá đến đi.”
Tuy nhiên Cố Cảnh Viễn cảm thấy rất áy náy, không chịu nhượng bộ: “Tôi có thể chăm sóc tốt. Cậu vì tôi mới bị thương, tôi chăm sóc cậu là lẽ đương nhiên.”
Tạ Tư Tịnh lắc đầu, khuôn mặt vốn tái nhợt không nhịn được mà ửng hồng. Cô ấy cắn môi nói: “Tôi muốn đi vệ sinh.”
Cố Cảnh Viễn: “...”
Anh ấy chậm chạp phản ứng lại, khuôn mặt thanh tú thoáng chốc lộ ra vẻ không tự nhiên. Lúc này anh ấy mới cố ý ho khan hai tiếng, che giấu sự ngượng ngùng của mình mà vội vàng nói: “Tôi sẽ đi gọi một y tá đến ngay, cậu cẩn thận một chút.”
Khuôn mặt Tạ Tư Tịnh đỏ bừng như sắp nhỏ máu, không tiện lên tiếng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT