Nói xong, anh ấy kéo cửa phòng lại.
Đàm Hân lo lắng nói với Cố Cảnh Viễn: “Để em giúp anh xử lý vết thương, anh đi thay quần áo trước đi.”
Lúc này, trợ lý bác sĩ cũng mang thuốc đến.
Cố Cảnh Viễn đeo găng tay vô trùng vào rồi hạ giọng nói: “Anh sẽ tự xử lý, bây giờ anh phải cứu bệnh nhân trước.”
Thấy dáng vẻ lo lắng và vết thương trên chân Cố Cảnh Viễn, Đàm Hân lo lắng chất vấn: “Anh lo cứu bệnh nhân hay là lo cứu cô ta hả?! Chân anh bị thương thế này rồi! Anh còn muốn sống nữa không! Phải tiêm phòng uốn ván đấy!”
Nghe Đàm Hân nói vậy, Cố Cảnh Viễn gần như không thể tin được mà quay lại nhìn cô ta.
Anh ấy không nói gì nhưng rõ ràng là ánh mắt đã chuyển từ ngạc nhiên sang thất vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play