Diệp Hạnh cố tình nói bà ta độ lượng và hiền huệ, chẳng phải là đang mỉa mai chuyện bà ta chỉ vì mười nghìn mà chạy về nhà mẹ đẻ sao?
Câu nói này khiến Đàm Uyển tức đến nghẹn họng, suýt nữa thì không kìm được mà muốn chửi ầm lên như mụ đàn bà chanh chua.
Nhưng bà ta không phải mụ đàn bà chanh chua mà là vợ của một giám đốc, bà ta không thể chửi bới được.
Đàm Uyển tức đến mức sắp phát bệnh đến nơi, thật muốn tát vào cái khuôn mặt tươi cười của Diệp Hạnh!
"Dì, sao sắc mặt dì lại khó coi thế? Có phải mấy ngày ở nhà mẹ đẻ dì không ăn uống tử tế, không ngủ ngon không? Tôi nói rồi mà, dì đúng là người vợ hiền, chắc là dì lo cho cha ở nhà không thoải mái nên mới ăn không ngon ngủ không yên chứ gì. Thật ra vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường, không đến mức phải về nhà mẹ đẻ đâu, thật đấy." Diệp Hạnh nhìn Đàm Uyển với vẻ chân thành, khuyên nhủ từ tận đáy lòng.
Lời này lại khiến cha Giang đồng cảm, bèn nói: “Diệp Hạnh nói đúng, một ngay cả người mới về làm vợ người khác như nó còn hiểu được đạo lý này, còn bà kinh nghiệm lâu năm rồi mà vẫn không hiểu, cứ động một tí là chạy về nhà mẹ đẻ, có biết xấu hổ không hả?!”
Diệp Hạnh đứng bên cạnh lập tức phụ họa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT