Diệp Hạnh lấy hòm thuốc ra, bảo Tạ Tư Tịnh đặt đứa trẻ đang co giật lên bàn, sau đó bắt đầu châm cứu cho đứa trẻ.
Thấy Diệp Hạnh bắt đầu cứu người, những người có mặt đều không dám lên tiếng làm phiền cô.
Phòng khám vốn ồn ào náo nhiệt lập tức trở nên im lặng như tờ.
Diệp Hạnh châm cứu cho hai đứa trẻ một hồi, khuôn mặt đỏ bừng của hai đứa trẻ bắt đầu toát ra một lớp mồ hôi mịn.
Đối với người bị sốt cao thì đổ mồ hôi là chuyện tốt.
Đổ mồ hôi mới có hy vọng hạ sốt.
Sau khi châm cứu xong, Diệp Hạnh mới liếc nhìn Cố Cảnh Viễn: “Anh không phiền nếu tôi mượn bút và giấy của anh chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT