Nếu Cố Cảnh Viễn vào lúc này thì chắc chắn nhân viên trực đêm sẽ hỏi anh ấy cần thuốc gì, sau đó lấy thuốc cho anh ấy. Dù sao Cố Cảnh Viễn cũng là bác sĩ, đây là bệnh viện, không phải là trạm y tế nhỏ, việc bốc thuốc theo đơn không phải là trách nhiệm của anh ấy.
Như vậy, anh ấy hoàn toàn không có lý do nào đi vào phòng thuốc lục soát cẩn thận.
Cố Cảnh Viễn nhíu chặt mày, suy nghĩ xem nên dùng cách gì để dụ nhân viên trực đi.
Đúng lúc này, Cố Cảnh Viễn nhìn thấy rõ ràng ngọn đèn trên đầu nhân viên trực nhấp nháy liên tục mấy lần, trông như sắp hỏng đến nơi.
Người trực đêm bị ánh đèn chớp nháy làm cho đau mắt, không nhịn được mà chửi một câu: “Cái đèn hỏng này, suốt ngày nhấp nháy! Đã bảo thay từ lâu rồi mà không chịu! Người này đẩy cho người kia, đến giờ vẫn không nỡ thay cái đèn mới!”
Nghe người này chửi, Cố Cảnh Viễn bỗng nảy ra một kế.
Anh ấy nhìn ngọn đèn chập chờn kia giây lát rồi lần theo đường dây điện đến một đường dây lộ ra phía sau, lại đi đến một khoa gần đó không có người lấy một chiếc kéo, cắt đứt sợi dây điện đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT