Ngược lại là Diệp Hạnh, vì chuyện ngày hôm đó rất ầm ĩ nên ngay cả Tạ Tư Lâm cũng biết.
Anh ta đến làm thủ tục xuất viện cho Tạ Tư Tịnh mà còn cố ý tới phòng khám của Diệp Hạnh hỏi: “Bác sĩ Diệp, nghe nói chỗ cô xảy ra chuyện hả? Cô không sao chứ? Có cần giúp đỡ không?”
Mạng sống của Tạ Tư Tịnh là do Diệp Hạnh cứu về, vì vậy Tạ Tư Lâm vô cùng biết ơn Diệp Hạnh, hơn nữa còn rất kính trọng cô.
Diệp Hạnh cười nhẹ đáp: “Tôi đã dán thông báo của cảnh sát ở bên ngoài rồi. Cái chết đột ngột của người kia hoàn toàn không liên quan đến tôi, chỉ là hiểu lầm thôi.”
Mặc dù cô có thể phủi sạch quan hệ nhưng con người mà, luôn nghe gió là mưa. Sau khi xảy ra chuyện này, Diệp Hạnh và Cố Cảnh Viễn vốn bận rộn đến mức chân không chạm đất lại thành ra nhàn rỗi hẳn.
Diệp Hạnh vui vẻ nhàn hạ, dù sao cô cũng được trả lương theo tháng.
Thấy Diệp Hạnh thản nhiên như không, Tạ Tư Lâm vẫn nhíu chặt đôi mày tuấn tú, khẽ hỏi: “Cô không bị thương chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play