Đứa trẻ hư hỏng kia thấy Diệp Hạnh rút ra hai cây kim nhọn thì sắc mặt lập tức trắng bệch rồi đỏ bừng, sau đó òa lên một tiếng, khóc như sấm dậy.
Ngay cả người phụ huynh hư hỏng đứng bên cạnh nó cũng kinh ngạc nhìn Diệp Hạnh, hoảng hốt hét lên: “Cô muốn làm gì? Cô muốn làm gì... Nó chỉ là một đứa trẻ... ”
Đàm Uyển thấy hiện trường hỗn loạn, trên mặt lập tức hiện lên vẻ khó chịu.
Bà ta nhìn về phía Diệp Hạnh, giọng điệu cũng khách sáo hơn một chút: “Diệp Hạnh, hôm nay là sinh nhật của Điềm Điềm, con là chị dâu, hiểu chuyện một chút được không? Chỉ là một đứa trẻ vô tình phạm lỗi thôi mà, bỏ qua đi, truyền ra ngoài cũng không hay.”
Cha Giang cũng cau mày nói: “Diệp Hạnh, dì con nói đúng, chấp nhặt gì với một đứa trẻ, đừng lấy kim ra dọa người ta.”
Nhưng Diệp Hạnh không buông tay, cô vẫn nhìn chằm chằm đứa bé, lạnh lùng nói: “Xin lỗi, ở chỗ tôi không có chuyện bỏ qua. Hôm nay dù ông trời có đến, tôi cũng phải dạy cho nó một bài học để nó nhớ đời.”
Nói rồi Diệp Hạnh lập tức giơ hai cây ngân châm đang kẹp trong tay lên, định đâm vào đứa bé hư hỏng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT