Hai người đi ra khỏi phòng. Giang Điềm liếc nhìn Diệp Hạnh và Giang Từ Thâm rồi lập tức lẩm bẩm: “Đồ không biết xấu hổ.”
Nhưng giọng cô ta nhỏ nên Giang Từ Thâm lười chấp nhặt, thậm chí còn không thèm nhấc mí mắt.
"Đông đủ cả rồi, chúng ta lên đường thôi. Giang Hằng nói nó còn mời bạn mình đến nữa nên đi trước rồi." Đàm Uyển chào hỏi, sau đó khoác tay vào cánh tay của cha Giang một cách thân thiết và tự nhiên.
Vì đông người nên cha Giang lái xe từ nhà máy về chở Đàm Uyển và Giang Điềm, còn chú Tần thì chở Giang Từ Thâm, Diệp Hạnh và dì Trần.
Một nhóm người đi đến một trang viên cổ kính. Diệp Hạnh đẩy Giang Từ Thâm đi sau cùng.
Trang viên này rất lớn, cảnh đẹp cũng không tệ, có cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các, ao cá có cả cá chép.
Đàm Uyển đặt một phòng riêng lớn, có thể ngồi được năm sáu bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT