"Diệp Hạnh!" Nghe Diệp Hạnh nói sẽ đắp chăn bông xông ra ngoài, lại nhìn ngọn lửa hừng hực ngoài kia, Giang Từ Thâm lập tức nhíu chặt mày, quay sang nói với cha Giang: “Để ông ta ra ngoài đi!”
Cha Giang nghe Giang Từ Thâm nói vậy, tức đến nỗi trợn mắt, lập tức mắng: “Con đúng là đứa con trai ngoan của cha, ngọn lửa lớn như vậy, con xem cánh tay và đôi chân già nua này của cha đi, sao cha có thể nhanh nhẹn như người trẻ tuổi được?”
Đàm Uyển cũng vội vàng hùa theo: “Đúng vậy, Từ Thâm, sức khỏe của cha con không tốt, hay là để Diệp Hạnh đi đi.”
"Sao bà không đi?" Giang Từ Thâm tức giận, lạnh lùng lườm Đàm Uyển một cái.
Diệp Hạnh vội hét lên: “Đừng cãi nhau nữa! Cha, cha trông chừng Từ Thâm cho tốt, con đi đây.”
Nói xong, Diệp Hạnh lập tức dùng chăn bông đã thấm nước quấn chặt lấy mình, đảm bảo không để lộ ra một sợi tóc nào rồi lại nhúng ướt khăn một lần nữa, bịt mũi và miệng. Bấy giờ mới đi đến cửa sau, lấy một chiếc ghế dài ra rồi bảo cha Giang và những người khác lui ra sau. Diệp Hạnh dùng ghế đập thẳng vào cánh cửa sau đã cháy loang lổ.
Cánh cửa mục nát đổ xuống, một luồng lửa lớn ập vào, suýt nữa thì phả vào mặt Diệp Hạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play