“Sau đó thì sao? Anh có bị mắng không?”
"Có chứ, lớp trưởng của chúng tôi là người nóng tính, mắng tôi như tát nước vào mặt." Giang Từ Thâm cười nhẹ.
"Tôi hơi khó tưởng tượng ra cảnh anh bị mắng. Ừm, tôi thấy với tính của anh thì dù có bị người ta mắng cũng chỉ muốn người ta tránh xa mình, đừng có làm phiền mình. Tôi đoán lớp trưởng lớp anh mắng xong còn tức hơn." Diệp Hạnh nói.
"Cô đoán đúng rồi đấy." Đáy mắt Giang Từ Thâm thoáng vẻ hoài niệm: “Lúc đó chiến hữu cùng lớp nói với tôi rằng họ nghe lén bên ngoài, trông lớp trưởng như sắp nổ tung đến nơi.”
Diệp Hạnh cũng có thể tưởng tượng ra cảnh buồn cười lúc đó, không nhịn được mà bật cười.
"Sau đó cậu ấy chịu không nổi tôi nữa, chỉ có thể phạt tôi chạy mang vác. Sau lần đó, tôi quyết tâm học lái xe trong quân đội. Trong số những tân binh cùng thời, kỹ thuật lái xe của tôi là giỏi nhất." Giang Từ Thâm lại nói.
Diệp Hạnh nói chuyện với anh câu được câu mất, không biết đã về đến nhà từ lúc nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play