Ở thôn này, cô cũng dần nảy sinh một cảm giác thân thuộc.
Vợ của con trai thím Trương chờ Diệp Hạnh nhận canh gà rồi mới vội về ăn cơm tối. Thấy cô ấy đi rồi, mẹ Đại Ngưu mới lại gần Diệp Hạnh, hạ giọng nói: “Đúng rồi, chú em chị lần này đi xa, ước chừng phải mấy ngày nữa mới về được, chẳng qua vẫn kịp về ăn Tết.”
Nghe mẹ Đại Ngưu nói vậy, Diệp Hạnh chỉ nghĩ mẹ Đại Ngưu đang chia sẻ chuyện tình cảm của mình. Diệp Hạnh cho rằng mẹ Đại Ngưu coi cô như bạn thân nên thoải mái cười nói: “Vậy thì tốt, kịp về ăn Tết là tốt rồi.”
Như vậy mẹ Đại Ngưu sẽ không cô đơn nữa.
Thấy Diệp Hạnh cười rạng rỡ, còn liên tục nói chỉ cần Chu Dục Chiếu cố gắng về kịp là được, dáng vẻ chẳng khác gì cô vợ nhỏ e thẹn, mẹ Đại Ngưu lập tức nở nụ cười như một bà mối, lại nói: “Đúng vậy, hy vọng chú ấy sớm về quyết định chuyện này. Đã lâu nhà họ Chu bọn chị không có một cái Tết náo nhiệt. Nói mới nhớ, chị phải về dọn dẹp nhà cửa sớm một chút, mua chăn màn mới mới được.”
Dù sao chị dâu cả cũng như mẹ. Chú hai đã chăm sóc cô ấy và Đại Ngưu nhiều năm, cho dù chuyện vui của anh ấy với Diệp Hạnh không tổ chức linh đình thì cô ấy cũng phải làm cho đẹp mặt.
"Từ nay về sau sẽ ổn thôi." Thấy mẹ Đại Ngưu lộ ra vẻ khao khát cuộc sống mới, ngay cả trong mắt cũng ẩn hiện nụ cười hạnh phúc, Diệp Hạnh không khỏi thật lòng vui mừng thay cô ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT