Lưu Hồng Mai càng nhìn càng thấy Diệp Hạnh quái dị, hoàn toàn không giống với vẻ nhu nhược trước đây.
Bà ta vội vàng đáp lại: “Được được, nhất định thím sẽ chuyển lời cho cháu.”
Sau khi được Diệp Hạnh châm cứu xong, Lưu Hồng Mai không nán lại thêm một giây nào, vội vã chạy về.
Vừa hay, khi đi ngang qua nhà Lý Yến, bà ta nghe thấy mẹ Lý Yến đang mắng mỏ Lý Yến: “Tao nuôi mày lớn đến nhường này, chỉ bảo mày lấy một trăm đồng tiền sính lễ thôi mà Hạ Phương cũng không chịu đưa! Tết Lạp Bát sắp đến rồi, nhà nào đi hỏi cưới mà không mang thịt heo muối, lạp xưởng, sườn heo muối, chân giò muối đến chứ? Còn Hạ Phương thì hay rồi, chỉ mang theo một giỏ trứng! Ai thèm giỏ trứng của cậu ta hả? Chẳng có chút đồ mặn nào! Chỉ như vậy mà đòi cưới mày à?! Cậu ta đang nằm mơ hay gì! Diệp Hạnh nhà hàng xóm, dáng người không đẹp bằng mày, nhan sắc không bằng mày, thế mà người ta kiếm được hai nghìn tiền sính lễ cho vợ chồng Diệp Đại Sơn đấy! Tao nuôi mày có ích gì không cơ chứ!”
Mẹ Lý Yến đang tức giận nên lời nói ra cũng chẳng hay ho gì.
Lý Yến cắn môi, phản bác: “Mẹ! Có phải anh ấy không đưa đâu! Chỉ là đưa chậm chút thôi! Sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ đưa cho mẹ mà! Mẹ vội gì chứ!”
"Đưa gì mà đưa! Lúc đầu đã nói là đưa một trăm tiền cọc, tiền sính lễ một nghìn! Bây giờ đến một xu cũng không thấy, còn mày thì mang tiếng xấu là có đối tượng! Mày đúng là bị người ta bán mà còn đếm tiền cho người ta! Sao tao lại sinh ra một đứa ngốc như mày chứ! Biết thế lúc trước cứ gả mày đi hầu hạ cái tên tàn tật kia đi, ít nhất cũng được hai nghìn!" Mẹ Lý Yến nghiến răng mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT