Diệp Hạnh nhìn thẳng vào mắt của Giang Từ Thâm rồi nói: “Không được đâu, tôi không muốn sống với anh như thế này.”
Nghe vậy, ánh mắt của Giang Từ Thâm lập tức tối sầm xuống.
Để không khiến Giang Từ Thâm ảo tưởng quá nhiều về mình, Diệp Hạnh đành phải nhẫn tâm bôi đen hình ảnh của bản thân: “Trước đây tôi sống rất tốt, vì vậy tôi là người khá thực tế, khá ham tiền, cũng khá thích hưởng thụ. Còn bây giờ ngày nào tôi cũng phải hầu hạ anh. Anh cũng biết tôi vất vả mà, dăm ba năm thì không sao, nhưng nếu anh muốn tôi hầu hạ anh cả đời thì tôi sẽ phát điên mất.”
“Hơn nữa ngôi nhà này được làm từ bùn đất, sàn toàn là cát, nấu ăn phải nhóm lửa, phải chặt củi, củi trong bếp lại sắp hết rồi kìa, sắp tới tôi lại phải lên núi chặt củi, phải đi làm, phải nấu cơm, phải chăm sóc anh. Anh thử nghĩ mà xem có bận rộn và vất vả không?”
"Tất nhiên còn nữa, anh nói xem, nếu chúng ta sống lâu dài với nhau thì có sinh con không? Nếu có con, tôi sẽ vừa phải chăm con vừa phải chăm anh, tôi thực sự không làm được." Diệp Hạnh đành phải nở một nụ cười vừa ngượng ngùng vừa lịch sự, lại nói: “Vì vậy, rất xin lỗi anh, trừ khi tôi có thể chữa khỏi bệnh cho anh, nếu không thì tôi...”
"Cô sẽ rời xa tôi." Thấy cô ấp úng, Giang Từ Thâm bèn nói hết những lời còn lại của cô bằng chất giọng u ám.
Diệp Hạnh cũng sợ kích thích anh quá nên đành bày ra vẻ vừa không thừa nhận vừa không phủ nhận: “Anh đừng nói tôi ích kỷ, có điều anh cũng đừng chán nản quá. Tay anh sắp khỏi rồi đấy, sau này ngày sau sẽ tốt hơn ngày trước thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play