Hai người ăn xong, Diệp Hạnh đang định mang con gà còn lại đến nhà Đại Ngưu thì Chu Dục Chiếu đến.
Vết thương ở chân anh ấy vốn chỉ là vết thương ngoài da, ở nhà dưỡng thương hai ngày đã gần khỏi hẳn, mặc dù vẫn phải băng bó nhưng những động tác nhỏ thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
"Anh Chu?" Diệp Hạnh vừa mới múc canh gà xong bèn nói: “Tôi đang định đến nhà anh đây. Hôm nay nhà tôi hầm hai con gà, ăn không hết nên định mang một con sang cho nhà anh ăn.”
Từ khi có ý định cưới Diệp Hạnh để chăm sóc cho cả Giang Từ Thâm đến giờ, cứ mỗi lần gặp Diệp Hạnh là Chu Dục Chiếu lại hơi mất tự nhiên.
Giống như bây giờ, vành tai anh ấy lại đỏ lên, trên mặt còn hơi nóng.
"Cô cứ giữ lại mà ăn, nhà tôi không thiếu thịt, để dành cho anh Giang bồi bổ cơ thể." Chu Dục Chiếu vẫn chưa quen gọi Giang Từ Thâm là anh, nhưng nghĩ đến việc sau này sẽ phải chung nhà sớm tối nên anh ấy vẫn cố ép bản thân chấp nhận cách gọi này.
Dù sao thì gọi nhiều lần rồi cũng sẽ quen thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT