Chẳng hiểu sao Hạ Phương lại đột nhiên cảm thấy đắc ý.
Quả nhiên Diệp Hạnh vẫn có tình cảm với anh ta. Cô vòng vo như vậy chẳng phải là vì muốn ở bên anh ta sao?
Dù Giang Từ Thâm có đẹp trai đến mấy thì cũng chỉ là một người tàn phế, e rằng không thể thỏa mãn cô.
Hạ Phương không giấu nổi ý cười trên mặt. Anh ta cố ý nhìn Diệp Hạnh bằng ánh mắt dịu dàng rồi nói: “Đúng vậy, chỉ cần cô không báo cảnh sát, còn lại cô bảo tôi làm gì cũng được, tôi đều đồng ý hết.”
"Được thôi, hố phân ở sân sau nhà tôi vừa đầy. Anh cũng biết đấy, sức khỏe chồng tôi không tốt, không làm được những việc nặng nhọc này, mà sức của một mình tôi thì không đủ. Nếu thầy Hạ đã thành tâm muốn hòa giải với tôi như vậy thì làm phiền thầy giúp tôi dọn sạch hố phân nhé." Cuối cùng Diệp Hạnh cũng không còn nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng nữa, thậm chí ánh mắt cô nhìn anh ta lúc này còn chứa ý cười.
Nhưng cô vừa dứt lời, sắc mặt Hạ Phương lập tức cứng đờ.
Anh ta nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc, có chút không chắc chắn hỏi Diệp Hạnh: “Cô nói cái gì cơ? Cô bảo tôi đi dọn phân cho nhà cô á?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play