Lâm Táp Táp cảm giác mình bị đùa giỡn.
Trong cơn phẫn nộ, nàng một tay giật mạnh dây trói ma liên từ cổ tay xuống, vẫn chưa hả giận, nàng còn ném nó xuống đất, hung hăng đạp mấy cước. Sợi xích hòa lẫn vào tuyết trắng, thoáng chốc biến mất không còn dấu vết.
Giờ phút này, nhớ lại hình ảnh nàng từng dùng dây trói ma liên uy hiếp Hạ Lan Lăng, Lâm Táp Táp chỉ cảm thấy mình ngu xuẩn đến tột cùng. Nàng đúng là ngu ngốc, lúc ấy nhìn thấy Thiên Ma bị phong ấn trong cơ thể Hạ Lan Lăng, sao lại nhất định cho rằng Hạ Lan Lăng cũng là ma tu?
Nghĩ đến đây, nàng đoán rằng Hạ Lan Lăng hẳn đã âm thầm cười nhạo nàng. Hắn chắc chắn cảm thấy nàng quá mức ngu ngốc, buồn cười, không đáng để uy hiếp, nên mới lưu lại cho nàng một mạng mà cùng nàng diễn trò. Mỗi lần thấy nàng đắc chí dùng dây trói ma liên uy hiếp hắn, trong lòng hắn không biết đã cười thầm bao lâu.
Nàng còn cẩn thận sợ dây trói ma liên chọc giận hắn, hóa ra người ta chẳng hề để tâm, chỉ xem nó như vòng tay đeo chơi!
Lâm Táp Táp càng nghĩ càng giận, nếu giờ phút này Hạ Lan Lăng đứng trước mặt nàng, nàng nhất định sẽ tát hắn mấy cái, khiến hắn quỳ xuống gọi nàng là phụ thân. Nghịch tử bất hiếu, hắn đáng bị thiên lôi đánh chết!
“Làm sao vậy?” Phong Khải khó hiểu nhìn Lâm Táp Táp nổi giận. Khuôn mặt thiếu niên trắng bệch, biểu tình có chút căng thẳng, mang theo chút bất an dò hỏi, “Ta chọc giận ngươi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT