Cô bạn thân nhất của cô là Giang Khiết, tất nhiên cũng không giảu giêm nhưng cô không nói chuyện hai người hôn nhau, nêu Giang Khiết biết mình bị hôn mà không biết né tránh thi không biết còn cười nhạo mình thế nào nữa.
Một đời phải mạnh mẽ như Điềm Điềm tuyệt đối sẽ không thừa nhận, dù sao bị sắc đẹp mê hoặc cô thấy hơi mất mặt.
Giang Khiết nghe xong lắc đầu lắc cổ, cảm thấy như rơi vào hũ mật, quả nhiên nhìn người khác yêu đương là ngọt ngào nhất, mặc dù cô ấy ngày nào cũng bị ép đi xem mắt nhưng nghe cô bạn thân yêu đương ngọt ngào cũng thấy không quá khó khăn.
Giang Khiết chơi với Điềm Điềm cả buổi chiều cũng chuẩn bị về đại viện rồi, lần này đi Bắc Thành mang rất nhiều đặc sản về, còn có đồ mà dì Mỹ Phương tặng cho bà và mẹ.
Vì đồ quá nhiều cô ấy không mang được còn gọi điện cho Bùi Châu đến giúp.
Bùi Châu tưởng mấy ngày nay em gái về đội rồi, không ngờ lại lên chạy đến Bắc Thành chơi, nhìn đồng đồ trong sản, quan tâm nói: "Sao đi Bắc Thành chơi mà không gọi anh, mang nhiều đồ như vậy mệt chết rồi chứ?"
Nếu là trước đây Điềm Điềm nhất định sẽ khoe khoang một phen, lần này có hơi chột dạ, dù sao cả quá trình đều là Tịch Kính giúp đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT