Nhưng cô và Trương Nhân Nhân có quen không? Trương Nhân Nhân lại nói với con trai mình những lời như vậy, thậm chí còn nói cho Điềm Điềm nghe.
Cảm giác này không phải là cảm giác đơn thuần thấy con heo nhớ thương cây cải trắng của mình, mà là cảm giác có con ruồi bay vo ve quanh mình.
Thật là ghê tởm.
Tống Trinh cũng tức giận, cháu gái nhỏ của bà mới lớn bao nhiêu, hơn nữa bà đến khu nhà ở cũng không phải là thời gian ngắn, những năm này bà cũng có chút hiểu biết về Trương Nhân Nhân, điển hình là thích nâng cao đạp thấp, bà còn không biết bà ta nhớ thương cháu gái mình để làm gì sao?
Bà ta ghét nhất là người lớn lấy danh nghĩa thích trẻ con để làm những việc không đứng đắn.
“Tiểu Từ, chuyện này anh trực tiếp tìm cái người họ Phùng kia, họ coi Điềm Điềm của chúng ta là cái gì? Coi nhà chúng ta là cái gì?”
Phương Tri Ý cũng thấy nên tìm chính ủy Phùng , với loại người như Trương Nhân Nhân thì tìm cô ta cũng vô dụng, chỉ sợ lại nói ra những lời kinh thiên động địa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT