Sợ mang hơi lạnh vào nhà, nên hai người đứng ở cửa phủi sạch tuyết trên người mới vào.
Quả Quả đã tập tễnh biết đi, cũng biết nói một số từ đơn giản, thấy bố về thì không chơi với chú dượng nữa, lắc lư chạy về phía bố, vừa chạy vừa gọi: “Ba ba, ba ba...”
Hành động này khiến Bùi Từ phàn nàn một câu: “Nhóc vô ơn, vừa rồi còn gọi chú không ngớt, quay đầu thấy bố đẻ là quên chú luôn rồi.”
Phương Tri Lễ cũng thích trẻ con, nghe Bùi Từ phàn nàn như vậy thì không nhịn được trêu chọc: “Thích thì nhanh chóng sinh một đứa đi.”
Nói đến chuyện sinh con, Bùi Từ cũng không vội nữa: "Chờ thêm một thời gian nữa." Sinh con không phải chuyện của một mình anh, anh có thể đảm bảo vợ mình sinh con ra thì anh có thể làm một người cha tốt, có thể chăm sóc tốt cho con và vợ, nhưng mười tháng trước khi đứa trẻ ra đời là do vợ mình mang thai, anh biết sự vất vả khi mang thai một đứa trẻ, đương nhiên anh hy vọng cô gái của mình chuẩn bị đầy đủ mọi thứ mới bắt đầu.
Thư Thụy Chi nhìn Quả Quả dỗ bố một lúc rồi lại chạy lon ton đi tìm chú , bà nói với Phương Tri Ý đang nhóm lửa: “Không ngờ Tiểu Từ trông trẻ cũng có chút bản lĩnh, nhìn Quả Quả của chúng ta thích nó thế kìa.”
Phương Tri Ý quay đầu nhìn về phía phòng khách, thấy Quả Quả đang được nhấc bổng lên rồi lại đòi cưỡi ngựa thì cũng cười theo: “Trước đây anh ấy không phải rất không được trẻ con thích sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play