Trần Thăng cũng không từ chối, vợ ông vốn không tốt, đây cũng là lý do sau khi cha mẹ ông mất, ông đề nghị vợ đưa con về nhà bố mẹ vợ ở Đông Thành.
Bản thân ông bận rộn, cũng không chăm sóc được gia đình, mặc dù bây giờ trong nhà chỉ còn một bà mẹ vợ già, nhưng anh vợ là người tốt bụng, vợ ông ở đó ít nhiều cũng có người chăm sóc, cũng đỡ phải lo lắng khi ông không có nhà mà vợ ông bị bệnh không ai biết.
Chuyện ông bị thương đương nhiên cũng không thể để vợ biết, sợ bà biết được lo lắng quá độ lại không thoải mái ở tim.
Đợi đến khi ra khỏi bệnh viện thì đã là buổi chiều, đúng lúc trời nóng, xe bị phơi nắng lâu nên bên trong xe nóng như lò hấp.
Bùi Từ lái xe đến chỗ râm mát rồi lại đi mua hai cây kem: “Dương Dương ở dưới gốc cây nghỉ mát đi, đợi ăn hết kem rồi hãy đi.”
Phương Tri Ý sợ nóng nhất, không nghĩ ngợi gì đã nhảy xuống xe, cầm lấy cây kem liếm một miếng mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Lúc này, trời nắng như đổ lửa, mọi người đều đi làm hoặc đi học, trên đường cũng không có mấy người đi bộ, cảm giác như đường nhựa đang bốc hơi nóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT