Đào Quế Vân có quan hệ tốt với họ, cũng quen với việc Bùi Từ giặt quần áo cho Dương Dương, nhưng khi thấy người này còn biết phân loại đồ lót ra một chậu riêng để giặt thì không khỏi nhìn nhiều hơn, không ngờ Bùi Từ lại chu đáo như vậy.
Chẳng trách bình thường chị Ngọc nhắc đến con rể này là vui không khép miệng, sau này nếu con gái mình gặp được người vừa ý như vậy cũng không tệ.
"Dương Dương đâu?" Đào Quế Vân đã lâu không gặp cô bé, vốn định sang đây trò chuyện với mọi người, kết quả nhìn một lượt không thấy người đâu, còn tưởng người chưa về.
Bùi Từ: “Em ấy đang ngủ trưa.”
"Ồ, Dương Dương làm việc vất vả nhỉ?" Đào Quế Vân tuy không rõ viện nghiên cứu cụ thể nghiên cứu cái gì, nhưng nghe con dâu nói toàn là nghiên cứu những thứ đặc biệt lợi hại, nên cảm thấy công việc này chắc chắn rất mệt mỏi.
“Có hơi vất vả.”
"Vậy về nhà phải bồi bổ thật tốt, lát nữa cô mang cho cháu ít đồ rừng đào trên núi, hầm thành canh cho Dương Dương uống nhiều vào." Đào Quế Vân nghĩ hai người đã kết hôn được mấy tháng, có lẽ cũng chuẩn bị sinh con, nhìn thấy ngày nào cũng mệt mỏi như vậy, nếu mang thai thì sẽ hao tổn sức khỏe, không bồi bổ thật tốt thì không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT