Những chi tiết nhỏ nhặt này thực sự rất lấy lòng Phương Tri Ý, cho nên khi nhận được đồ còn cố ý khoe trước mặt mẹ một vòng.
Lý Đoan Ngọc nhìn dáng vẻ của con gái, trừng mắt nhìn cô, nói như vậy chẳng phải cũng là để con gái có thêm lòng tin sao? Chỉ khi họ coi trọng con cái thì nhà trai mới không dám có ý coi thường con gái.
Tất nhiên là từ việc Trinh tỷ cố ý chạy đến, còn có hành động của Bùi Từ trong hai năm nay, bà cũng tin tưởng người con rể này.
Bà đưa tay vỗ nhẹ vào người con gái: “Được rồi, đừng cản trở mẹ làm việc, đã không có việc gì thì nhanh chóng cùng Bùi Từ mang đồ đến nhà mới của các con đi, ngày mai mẹ đến dọn dẹp cho các con.”
Phương Tri Ý nhận lệnh, giả vờ tủi thân chạy đến bên Bùi Từ: “Nhanh lên, mẹ đuổi chúng ta đi rồi.”
Lý Đoan Ngọc nghe vậy lại trừng mắt nhìn cô con gái đang làm trò, Bùi Từ thì lại bảo vệ chặt người: “Mẹ, vậy chúng con đi trước.”
Lần trở về này anh đã đổi cách xưng hô, liên tục gọi mẹ rất thuận miệng, còn chưa đợi Lý Đoan Ngọc lên tiếng, Bùi Từ đã nhanh chân hơn một bước dắt vợ mình đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT