Nhưng những người may mắn như vậy không nhiều, cứ nói đến Đại học Nam, đó toàn là những người trí thức, nhưng cũng không tránh khỏi việc đánh vợ.
Thậm chí cũng có người tư tưởng phong kiến, nói con gái gả đi như bát nước đổ đi, hễ nhắc đến chuyện ly hôn thì lời chỉ trích chắc chắn là nói về người phụ nữ.
Trước đây Phương Tri Ý chưa từng nghĩ đến vấn đề như vậy, nghe những lời như vậy thực sự rất may mắn vì Bùi Từ không giống thế, tất nhiên tính cách của cô cũng không chịu ấm ức, nếu không phải Bùi Từ là một người rất tốt, cô ấy mới đồng ý ở bên anh ấy, nếu không thì sẽ không kết hôn mà độc thân cả đời còn tốt hơn.
Nhưng cô không biết liệu mẹ mình là người bản xứ lại sống trong thời đại như vậy, có ủng hộ chuyện con cái không kết hôn cả đời hay không.
“Mẹ!”
Lý Đoan Ngọc nhìn cô con gái đột nhiên khoác tay mình, chớp chớp đôi mắt to, giọng nói ngọt ngào, nhìn là biết đang làm nũng, không biết cô nhóc này lại muốn làm gì, tò mò hỏi một câu: “Dương Dương muốn nói gì?”
“Mẹ, con nói nếu như ạ, nếu như con không gặp được người muốn kết hôn, cả đời không kết hôn mẹ có trách con không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play