"Không có mà." Lúc này Bùi Từ vẫn chưa phản ứng lại, thậm chí còn rất nghiêm túc, anh học cái đó để làm gì?
"Không học thì sao anh ngày nào cũng biến mặt thế? Trước mặt người này khác, sau lưng người khác lại khác?" Nói thật Phương Tri Ý thấy Bùi Từ trước mặt mình lúc nào cũng rất dịu dàng, sau khi yêu đương thì biến thành chú cún đáng thương, trước mặt người khác thì kiêu ngạo và ngông cuồng.
Vài ngày trước cô mới nghe chị dâu nói Bùi Từ trước kia khó tính lắm... cô chỉ muốn nói đàn ông à, anh còn có gì mà em không biết nữa không?
Mỗi lần nghe được truyền thuyết về anh thì tuyệt đối không phải là dáng vẻ mình nhìn thấy, tóm lại là trước mặt người này khác, sau lưng người khác lại khác rất nhiều.
Bùi Từ bị lời cô gái nhỏ nói đến mức suýt nữa không xuống khỏi bục, một lúc sau mới tức giận nói: “Có sao?”
Còn có sao nữa? Quá tốt luôn ấy chứ?
Đối mặt với nụ cười trêu chọc của cô gái nhỏ, ‘người đàn ông lớn tuổi Bùi Từ’ có chút ngượng ngùng, định quay đầu không để ý đến cô, kết quả anh vừa quay đầu thì người nào đó cười càng lớn, tức giận đến mức anh lại quay lại rồi bá đạo ôm người vào lòng, hung hăng uy hiếp: “Không được cười, cười nữa thì...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play