Một câu nói khiến một đám người câm nín, những người có đối tượng cũng không dám nói, dù sao thì đối tượng của ai cũng chưa từng mang cơm đến, đãi ngộ này không thể so sánh được, những người không có đối tượng càng không dám, đàn ông độc thân có quyền lợi gì chứ.
————
Chuyện Phương Tri Ý mang cơm cho Bùi Từ còn truyền đến cả khu nhà ở, mọi người nghe xong thì vừa hâm mộ vừa ghen tị đủ kiểu.
Cũng có người nói như vậy quá phô trương không tốt.
Phương Tri Ý không để ý, cô và Bùi Từ là yêu đương đàng hoàng, cũng không làm gì quá đáng, nói thêm thì thời điểm này tuy không quá cởi mở, nhưng yêu đương đàng hoàng thì mọi người đều không sợ, thậm chí còn vui vẻ giới thiệu khắp nơi.
Đào Quế Vân thấy cô tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tâm lý rất ổn định, cũng nói: “Dương Dương cứ như vậy đi, đừng quan tâm người ta nói gì, họ chỉ ghen tị thôi.”
“Con và đại đội trưởng Bùi rất xứng đôi, mọi người biết mới tốt, tránh cho những người có ý đồ xấu có cơ hội, cũng không nhìn xem mình ra sao, còn mơ tưởng tiến tới, không xem lại họ xem?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT