Phương Tri Ý nghe nói Bùi Từ đi hái quả mọng cho mình thì trong lòng như có những bông hoa nhỏ không ngừng nở rộ, tiễn cô Đào đi rồi cô cũng không màng ăn cơm, lấy hộp cơm giữ nhiệt ra đựng hết đồ ăn đã để phần cho Bùi Từ vào, rồi nói một câu: “Anh cả, chị dâu, em đi đưa cơm cho anh Bùi Từ.”
Phương Tri Lễ nghe vậy, nhét miếng thịt trên đũa vào miệng: “Dương Dương, em ăn xong rồi hãy đi, ăn xong anh sẽ đi cùng em.”
Đợi ăn xong thì trời đã tối, Bùi Từ chiều đã mượn giỏ đi ra ngoài, chắc chắn là chưa ăn gì, anh tập một buổi chiều, mỗi lần anh thứ về đều đói đến mức như muốn nuốt cả một con bò, Bùi Từ chắc cũng không khác là mấy.
Nghĩ đến việc anh còn chưa ăn cơm, Phương Tri Ý nào còn màng đến chuyện ăn uống: “Anh, em no rồi, em đi đưa trước.”
Nói xong cầm hộp cơm chạy đi.
Phương Tri Lễ lại ăn thêm mấy miếng thịt nữa mới giật mình kêu lên một tiếng: "Ôi, anh phải đi cùng Dương Dương, tối thế này nguy hiểm lắm." Buổi tối đi cùng một người đàn ông không phải anh trai ruột thì ai mà không lo lắng chứ?
Anh cũng không màng đến mấy miếng cơm cuối cùng, lau miệng rồi chạy ra ngoài, chỉ là đuổi ra ngoài thì đã không còn thấy bóng dáng em gái mình đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play