Trái tim treo lơ lửng khi Phương Tri Ý gật đầu đã nhẹ nhàng buông xuống, không chỉ vậy cả trái tim còn được lấp đầy, bên trong toàn là mọi thứ của cô gái nhỏ tên Dương Dương.
Bùi Từ chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống hạnh phúc như bây giờ, khoảnh khắc cô gái nhỏ gật đầu chính là khởi đầu cho cuộc sống hạnh phúc cả đời của anh, cũng sẽ là trạm cuối của hạnh phúc.
Phương Tri Ý cũng cảm thấy mặt trời càng lúc càng lớn, gật đầu nói: “Được.”
Bùi Từ nghe vậy thì nắm lấy mái chèo dùng sức chèo về phía bờ, thậm chí còn chèo nhanh hơn cả lúc đến, mấy chiếc thuyền nhỏ bên cạnh nhìn thấy tốc độ của anh đều sợ hãi lặng lẽ tránh sang một bên, sợ sóng đánh tới làm lật thuyền nhỏ của họ.
Người quản lý ở đằng xa nhìn thấy, lại là chiếc thuyền nhỏ này, vừa định cầm còi nhắc nhở một chút, kết quả thấy người ta chỉ đắm chìm vào việc chèo thuyền, chèo lại rất vững vàng, quan trọng là mặc một bộ quân phục, nhìn không giống loại người không ổn định, dù sao bên cạnh cũng không có thuyền khác, nên cũng không nhắc nhở nữa.
Rất nhanh hai người đã đến bờ, người quản lý vừa định đi lên giúp kéo thuyền nhỏ vào bờ thì thấy một bóng người nhanh nhẹn đã nhảy xuống thuyền, nhìn kỹ thì đúng là anh lính đang vội vã chèo thuyền kia mà.
Mặc dù mỗi bước chân của anh trông rất vững vàng, nhưng với tư cách là người quản lý vẫn phải nhắc nhở hai câu, nếu không thì là do mình làm việc không chu đáo

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play