Ôn Vinh Sinh nghe mà suýt nữa tắc thở, mắng thẳng không nể mặt: "Con điên rồi à! Con có hiểu vấn đề không hả? Con và Lâm Vĩnh Khang là yêu nhau rồi mới cưới! Giờ Lâm Vĩnh Khang bị chứng minh không phải con ruột, bọn họ không đòi lại tiền sính lễ đã là may, con còn muốn bồi thường cái gì?"
"Bọn họ dựa vào cái gì mà đòi lại tiền sính lễ? Đó đều là tiền của con!" Ôn Gia Kỳ gào lên: "Nếu không phải nhà họ Lâm nhận Lâm Vĩnh Khang là cậu cả, con có yêu đương với hắn ta không? Đây là lỗi của nhà họ Lâm!"
Ôn Vinh Sinh chẳng buồn tranh cãi với Ôn Gia Kỳ, cười lạnh nói: "Được, con thấy bọn họ có lỗi, con tự đi mà đòi tiền, đừng có bắt cha phải mặt dày đi đòi!"
"Cha!"
Ôn Vinh Sinh không thèm để ý đến Ôn Gia Kỳ, đứng dậy đi thẳng vào thư phòng, nhưng ông vào thư phòng chưa được bao lâu, Trần Bảo Cầm cũng đi theo vào.
Thấy bà ta, Ôn Vinh Sinh không vui: "Em vào đây làm gì? Cũng muốn anh đến nhà họ Lâm đòi lại công bằng à?"
Trần Bảo Cầm đi đến sau lưng Ôn Vinh Sinh, vừa xoa bóp vai cho ông vừa nói: "Em biết anh khó xử, hơn nữa trong chuyện này nhà họ Lâm đúng là người bị hại, tìm bọn họ đòi công bằng thì không thích hợp lắm."
"Coi như em còn biết điều." Ôn Vinh Sinh nhắm mắt nói.
"Anh cũng đừng trách Gia Kỳ, con bé gặp phải biến cố lớn như vậy, trong lòng chắc chắn khó chịu, nghĩ quẩn cũng là khó tránh." Trần Bảo Cầm thở dài: "Nói cho cùng, chuyện này quá đột ngột, nếu chúng ta biết trước tin tức, bàn bạc kỹ với nhà họ Lâm, có lẽ đã không đến mức này."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play