Cho nên, dù trại có phát cho Ôn Khải một cái áo bông nhưng bông bên trong rất ít, lại vì giặt nhiều lần nên vón cục lại. Ôn Khải sức khỏe yếu, dù bên trong đã mặc thêm áo len lông cừu, vẫn cứ run rẩy suốt trong chiếc áo bông.
Cha Chu không đành lòng, bèn bỏ tiền ra nhờ người kiếm mấy tấm phiếu, mua cho Ôn Khải bộ quần áo này.
Quần áo cố tình mua rộng hơn một chút so với cỡ người của anh, để năm sau vẫn mặc được, chứ nếu vừa in thì mùa đông năm sau lấy ra lại chật mất. Vì rộng rãi, nên khi mặc anh hay vô ý thò tay vào trong ống tay áo, cũng không dám cử động mạnh, sợ tụt quần.
Ôn Khải chưa từng mặc quần áo không vừa vặn như thế này nhưng vì đã chịu rét gần hai tháng, anh hiểu được sự thiếu thốn vật chất ở nơi đây, nên không hề chê bai. Lúc mặc quần áo vào, cảm nhận được hơi ấm đã lâu không có, anh thậm chí còn đỏ hoe cả mắt.
-
Cha Chu rất bận, ban ngày ít khi về nhà ăn cơm nhưng ông đối xử với Ôn Khải khá rộng rãi, đưa tiền cho anh sang nhà hàng xóm ăn cùng.
Hàng xóm không quá nhiệt tình với Ôn Khải, vì lai lịch anh không rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT