Cô dự định gửi cho đài truyền hình và các tòa soạn báo, đồng thời gửi một bản cho Kim Thi Đình nhưng việc này phải đợi người của Kim Thi Đình chính thức kiện Khương Văn Bằng rồi tính.
Vì chu kỳ tính điểm ăn dưa được tính từ lúc mua chứng cứ, bây giờ gửi chứng cứ cho Kim Thi Đình dễ bị mất điểm, mà gửi trực tiếp cho truyền thông có thể làm xáo trộn kế hoạch của Kim Thi Đình.
Còn một việc khác Ôn Nguyệt không định trì hoãn, cô bảo hệ thống gửi ảnh giao dịch hàng cấm của Khương Văn Bằng trực tiếp đến Tổ trọng án (O Ký).
Khương Văn Bằng đã hít hàng cấm hơn mười năm nay rồi. Suốt những năm đó, người bán hàng cho ông ta thay đổi xoành xoạch, nhanh thì nửa năm, chậm thì cũng chỉ một, hai năm là đổi người khác, đường dây cũng phải thay đến hai, ba nhóm rồi.
Dù Khương Văn Bằng thường chỉ tiếp xúc với mấy đứa tép riu trong đường dây nhưng Ôn Nguyệt nghĩ biết đâu mấy tấm ảnh này lại có ích cho cảnh sát phá án ma túy.
Mà không có ích thì cũng chẳng sao, điểm ăn dưa cô kiếm được đủ để cô sống nhàn đến hơn 90 tuổi, phí chút đỉnh để gửi thư cũng chẳng đáng là bao.
-
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT