Bà Phùng biết tin Phùng Xán đã khai hết, lại còn đổ trách nhiệm lên bà ta và Phùng Diệu Tổ thì có chút hoang mang nhưng sau khi bình tĩnh lại, suy nghĩ của bà ta lại không giống Phùng Diệu Tổ.
Phùng Diệu Tổ tuy coi trọng Phùng Xán nhưng trong lòng ông ta, bản thân vẫn là quan trọng nhất. Ban đầu, ông ta tìm cách giúp Phùng Xán thoát tội, làm giả chứng cứ ngoại phạm, chủ yếu là vì ông ta không nghĩ rằng sự thật sẽ bị phơi bày.
Hơn nữa, thời trẻ ông ta không coi trọng con cái, dù có phụ nữ bên ngoài, cũng không hề nghĩ đến việc để họ mang thai. Đến khi phát hiện ra Phùng Xán hư hỏng thì đã muộn, tuổi ông ta cũng đã cao, sinh thêm đứa nữa chưa chắc đã sống được đến khi con trưởng thành, đành phải tìm cách thu dọn tàn cục cho Phùng Xán, hy vọng sau này nó lớn lên sẽ hiểu chuyện hơn.
Kết quả là Phùng Xán học xong đại học vẫn không hề trưởng thành, thậm chí còn trở nên hỗn láo hơn.
Lần này Phùng Xán "phản bội" thực sự khiến Phùng Diệu Tổ tổn thương, ông ta nghĩ rằng khoa học kỹ thuật bây giờ phát triển như vậy, ông ta lại có nhiều tiền, sau này còn sợ không có con trai hay sao? Hà cớ gì phải tốn nhiều tâm sức cho cái thằng phá gia chi tử này?
Phùng Diệu Tổ tin rằng sau này ông ta vẫn có thể có con trai, còn bà Phùng lại nghĩ rằng bà ta đã ở tuổi này rồi, không thể có thêm đứa con nào khác nữa.
Bà Phùng thương Phùng Xán, đặt con lên vị trí hàng đầu, thậm chí còn quan trọng hơn cả bản thân mình. Vì vậy, chỉ cần Phùng Xán có thể được giảm nhẹ tội, dù bà ta có phải ngồi tù cũng không sao cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT