Thế nên ngay từ đầu, bà đã hạ quyết tâm chọn một người đàn ông an phận. Ông có thể không có chí lớn, không tài giỏi nhưng nhất định phải hiền lành, không viển vông, để cuộc sống bà vất vả lắm mới ổn định không còn sóng gió.
Vậy mà Dư Tiểu Anh không ngờ, người đàn ông bà "kén cá chọn canh" này, đến khi con trai chết thảm vẫn không mảy may tức giận.
Con trai mất chưa đầy ba tháng, ông đã bình tĩnh, hay nói đúng hơn là lạnh lùng, bàn với bà chuyện sinh thêm đứa nữa.
Dư Tiểu Anh cãi nhau với chồng.
Trong lúc giằng co, ông cũng nói ra suy nghĩ thật trong lòng, lớn tiếng trách móc bà: "Nếu không phải bà cứ ép thằng Kiệt, nó có ngày càng ngang ngược không? Nếu không phải bà đuổi nó đi, nó có lang thang ngoài đường đêm hôm khuya khoắt không? Chính bà! Đã hại chết con trai chúng ta!"
Khi bà còn đang sững sờ, ông lại ôm lấy bà, nói: "Tiểu Anh, bà còn không hiểu sao? Dù thằng Kiệt có phải do Phùng Xán đâm chết hay không, chúng ta cũng không đòi lại công bằng được. Những kẻ có tiền đó, chỉ cần búng tay là nghiền nát chúng ta. Bây giờ họ không quan tâm đến bà, là vì thấy bà có làm ầm lên cũng chẳng ích gì! Nếu có một ngày, bà thực sự làm lớn chuyện, đừng nói là thằng Kiệt không sống lại, e rằng cả hai chúng ta cũng không sống nổi!"
Ông nhìn bà, vẻ mặt cầu xin: "Bà bỏ cuộc đi! Quên thằng Kiệt đi, chúng ta sinh đứa khác, sống yên ổn không tốt sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT