Mặt Từ Mỹ Phượng lộ rõ vẻ bối rối, như thể tai họa sắp ập xuống đến nơi.
Ôn Gia Hân thì vừa khó hiểu vừa tức giận: "Cha nói gì vậy ạ? Chẳng phải anh hai bị bắt cóc rồi giết chết rồi sao? Liên quan gì đến mẹ con chứ?"
Ôn Vinh Sinh, người vốn dĩ còn giữ được chút bình tĩnh, nghe câu hỏi này xong thì không kìm nén được nữa, đập bàn ăn, quát lớn: "Mày hỏi mẹ mày xem, 22 năm trước, ai là kẻ đã tạo cơ hội cho bọn bắt cóc? Rồi ai! Ai đã thông đồng với Hầu Hâm để giết chết con trai tao!"
Nghe đến hai chữ "Hầu Hâm", Từ Mỹ Phượng vốn còn định giãy giụa, bỗng chốc hoảng loạn, nước mắt tuôn rơi lã chã, vội vàng chạy đến níu tay Ôn Vinh Sinh: "Vinh Sinh, em oan uổng quá! Em có quen biết Hầu Hâm, nhưng hắn làm gì em hoàn toàn không biết – Á!"
Từ Mỹ Phượng chưa nói hết câu đã bị Ôn Vinh Sinh hất mạnh ngã xuống đất: "Bà còn dám nói dối! Nếu bà không biết Hầu Hâm làm gì, phản ứng đầu tiên của bà phải là hỏi hắn đã làm gì, chứ không phải kêu oan!"
Bị vạch trần lời nói dối, Từ Mỹ Phượng có chút hoảng loạn, nhưng nhanh chóng nghĩ ra cách chống chế, ôm chân Ôn Vinh Sinh van xin: "Vinh Sinh, đúng, em có biết Hầu Hâm tham gia vào vụ bắt cóc Ôn Khải, nhưng hắn uy hiếp em phải tạo cơ hội cho bọn chúng, em hoàn toàn không đồng ý! Em càng không có thông đồng với hắn, Vinh Sinh, anh tin em, em thật sự không làm những chuyện này!"
Ôn Gia Hân lờ mờ nhớ ra cái tên Hầu Hâm, qua cuộc đối thoại của Ôn Vinh Sinh và Từ Mỹ Phượng, ả cũng đoán được lão có thể liên quan đến vụ bắt cóc Ôn Khải năm đó. Nhưng ả vẫn thấy mơ hồ, không hiểu sao Từ Mỹ Phượng lại quen biết Hầu Hâm, rồi lão lại uy hiếp bà ta làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT