Nhưng trước khi thân thế bị lộ, Lâm Vĩnh Khang có bao giờ quan tâm đến tình cảm của bà không? Sau khi biết sự thật, hắn ta có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của bà và Lâm Quan Hoa không?
Nếu hắn ta quan tâm, sau khi biết thân thế, sao hắn ta có thể tỏ ra thản nhiên như không có chuyện gì? Khi thuê người giết người, sao hắn ta có thể dứt khoát đến vậy?
Ngoài mặt, đối tượng hắn ta muốn giết chỉ có Trần A Muội, nhưng sau khi Trần A Muội chết thì sao? Nhìn thấy Lý Vĩnh Hiền có khuôn mặt giống bà, hắn ta có thể ngủ ngon được không?
E rằng sau khi Trần A Muội chết, người tiếp theo chết bất đắc kỳ tử sẽ là Lý Vĩnh Hiền.
Nếu không có tờ "Báo giải trí Đông Giang" phanh phui mọi chuyện, có lẽ đến khi con trai ruột chết rồi, bà vẫn còn coi sói đội lốt cừu là con ruột, nghĩ đến thôi bà đã thấy lạnh cả sống lưng.
Nhưng Thiệu Minh Châu không nói toạc ra, mà đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Trần A Muội: "Nếu như cậu bị bế nhầm, đương nhiên tôi sẽ có tình cảm với cậu. Nhưng cậu có biết vì sao cậu lại có thể hưởng sung sướng ở nhà họ Lâm bao nhiêu năm nay không hả?"
Lâm Vĩnh Khang đương nhiên biết, nhưng hắn ta lại bao biện: "Nhưng đâu phải con muốn thế. Lúc bị tráo đổi, con cũng chỉ là một đứa trẻ. Mẹ ơi, sao mẹ lại có thể vì bà già đó mà trút giận lên con chứ!"
"Tại sao tôi lại không thể vì bà ta mà giận cậu? Bà ta làm tất cả những chuyện này là vì cậu! Nếu không có cậu, con trai tôi đã không phải lưu lạc bên ngoài chịu khổ bao nhiêu năm!"
Thiệu Minh Châu vừa nói vừa cúi đầu ôm mặt, giọng nghẹn ngào: "Tôi thật sự không hiểu nổi! Lúc trước tôi đối xử với Trần A Muội tốt như vậy, sao bà ta có thể nhẫn tâm tráo đổi con trai tôi chứ!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT