Từ ngày hôm ấy, bên cạnh Vân Khanh Khanh liền có thêm một con thỏ nhỏ, nàng đi đâu cũng ôm theo không rời.
Hứa Hạc Ninh sợ con thỏ kia chạy mất, còn đặc biệt đan cho nó một sợi dây buộc, trên đó treo một cái chuông nhỏ. Mỗi lần thỏ cử động liền phát ra tiếng leng keng êm tai, chàng cứ đi sát bên xe, hễ nghe thấy tiếng chuông trong xe liền nghĩ ngay đến nụ cười rạng rỡ của Vân Khanh Khanh, khiến hành trình dài dằng dặc bỗng thêm vài phần thú vị.
Thái tử hôm sau lại thấy trong lòng Vân Khanh Khanh ôm thêm một con thỏ nữa, liền lập tức hiểu ra bản thân vô ý đã lại đắc tội với Hứa Hạc Ninh.
Người ta đâu phải định đem đi làm món rừng, rõ ràng là để dỗ giai nhân vui vẻ.
Nghĩ đến chuyện phá hỏng chuyện tốt của người ta, lúc đầu Thái tử còn có chút áy náy, nhưng sau nghe nói Hứa Hạc Ninh một đêm không về, lại nhìn sắc mặt rạng ngời xuân phong của hắn, liền cảm thấy hóa ra mình lại làm được chuyện tốt.
Coi như đã tạo cơ hội cho Hứa Hạc Ninh thể hiện một phen.
Trên đường hồi kinh, mọi chuyện đều thuận lợi. Chỉ còn hai ngày đường nữa là đến kinh thành, thì bánh xe ngựa của Thái tử bất ngờ bị gãy trục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play