Sau khi rời khỏi Định huyện, đoàn người của Hứa Hạc Ninh tiếp tục xuôi về phía tây bắc.
Tuy lộ trình cần gấp rút, nhưng Lục đại nhân suy xét rằng Thái tử vốn được nuôi dưỡng nơi cao sang đã nhiều năm, lần trước chỉ đi gấp hai ngày đã là cực hạn. Vì vậy, chi bằng vẫn để Thái tử ngồi xe ngựa, chỉ cần khởi hành sớm vào buổi sớm là được.
Nhờ vậy, áp lực của Vân Khanh Khanh cũng giảm bớt, có thể tiếp tục đồng hành theo đoàn, chỉ là thời gian ngồi xe lâu hơn một chút, thường thì đến khi trời tối hẳn mới đến được dịch trạm.
Hứa Hạc Ninh hiểu rõ, ngoài việc muốn Thái tử được nhẹ nhàng hơn, Lục đại nhân còn có ý chăm lo cho một nữ tử như Vân Khanh Khanh. Trong lòng chàng lặng lẽ ghi nhớ ân tình này.
Sau tám ngày thuận lợi lên đường, cuối cùng đoàn họ đã hội hợp với nhóm tiền trạm của Công bộ. Cũng trong ngày này, Vân Khanh Khanh nhận được gia thư do Hứa phu nhân gửi tới, còn thư riêng mà Thất Nhi gửi cho Hứa Hạc Ninh cũng theo sau đến nơi.
Hai phu thê cùng ngồi bên giường đọc thư.
Nét chữ của Hứa phu nhân đoan trang, thanh tú, Vân Khanh Khanh xem rất nhanh đã xong. Nàng ngẩng đầu thì thấy Hứa Hạc Ninh mặt đen sì, vẫn cúi đầu đọc thư, hơn nữa chỉ một tờ giấy mà xem đi xem lại mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT